MỘT VÀI KỶ NIỆM VỚI ÔNG NGOẠI

Cầu Bãi Cháy (Ảnh trên Baoquangninh.vn) Ông ngoại tôi người Hoa, gốc Phòng Thành cảng, thuộc Quảng Tây ngày nay. Bố của Ông sang sinh sống ở Quảng Ninh, rồi nơi đó bây giờ tôi gọi là quê. Cụ đi lính cho Pháp, sang Pháp phục vụ thế chiến thứ I, làm đến cấp Úy gì đó, rồi cụ mở một nhà ăn tại Hạ Long để nghỉ hưu cho đến khi mất. Ông ngoại tôi được đi học trường Pháp. Ông làm nhiều việc, làm phiên dịch, phục vụ nhà hàng ăn, qua vài biến cố rồi ông làm công nhân nhà máy gạch (bác tôi bảo do lý lịch không đẹp) của Pháp để lại tại Giếng Đáy - Hạ Long (mỏ đất sét tốt nhất Đông Dương, cũng do người Pháp tìm ra). Ông biết chơi Mandolin. Nhiều người, có cả bạn của Ông, sau này đã kể lại với tôi rằng ông chơi đàn rất giỏi, còn đánh trong ban nhạc nữa. Có thể do gene Ông, anh em tôi đều chơi được nhạc cụ, tôi còn ôn thi vào Nhạc viện (nhưng nghỉ theo lời Bố khuyên), rồi còn làm Chủ nhiệm CLB ghita hồi Đại học nữa. Cho đến một ngày, năm 1979, biến cố Hoa Kiều, Ông đã lên tàu cùng 6 người...